ĐỆ TỨ THẬP LỤC TẮC
CAN ĐẦU TIẾN BỘ
- CỬ:
Thạch Sương hoà thượng vân:
— Bách xích can đầu, như hà tiến bộ?
Hựu cổ đức vân:
— Bách xích can đầu toạ để nhân,
Tuy nhiên đắc nhập vị vi chân.
Bách xích can đầu tu tiến bộ,
Thập phương thế giới hiện toàn thân.
- BÌNH:
Tiến đắc bộ, phiên đắc thân, cánh hiềm hà xứ bất xưng tôn? Nhiên tuy như thị, thả đạo bách xích can đầu, như hà tiến bộ? Hạ!
- TỤNG:
Hạt khước đỉnh môn nhãn,
Thác nhận định bàn tinh.
Phiên thân năng xã mạng,
Nhất manh dẫn chúng manh.
BÀI THỨ BỐN MƯƠI SÁU
ĐẦU SÀO TIẾN THÊM
- CÔNG ÁN:
Hoà thượng Thạch Sương[1] nói:
— Đầu sào trăm thước làm sao tiến thêm?
Có vị cổ đức[2] lại nói:
— Đầu sào răm thước đã ngồi lên,
Thấy đạo mà chưa thật nhập chân.
Trăm thước đầu sào, cần bước nữa,
Mười phương thế giới hiện toàn thân.
- LỜI BÀN:
Bước thêm được, nhào thân được, còn ngại chỗ nào mà không xưng tôn? Tuy như vậy, thử hỏi đầu sào trăm thước làm sao tiến thêm? Hừ!
- KỆ TỤNG:
Mù mắt trên chóp trán,
Nhận lầm hướng sao soi.
Liều thân mà bỏ mạng,
Đứa mù dẫn lũ đui.
[1] Thạch Sương: (986-1039) Pháp danh Sở Viên, thọ và đắc pháp với ngài Phần Dương, giòng Lâm Tế. Có nơi cho rằng Thạch Sương ở đây chính là ngài Thạch Sương Khánh Chư (807-888) đời Đường, giòng Thạch Đầu.
[2] Cổ Đức: vị có đạo cao đức trọng đời trước.