Đệ Tứ Tắc (Bài Thứ Tư)

ĐỆ TỨ TẮC

HỒ TỬ VÔ TU 

 

  • CỬ:

Hoặc Am viết:

      — Tây Thiên Hồ tử, nhân thậm vô tu?

 

  • BÌNH:

Tham tu thực tham, ngộ tu thực ngộ. Giả cá Hồ tử, trực tu thân kiến nhất hồi thỉ đắc. Thuyết thân kiến, tảo thành lưỡng cá. 

 

  • TỤNG:

Si nhân diện tiền,

Bất khả thuyết mộng.

Hồ tử vô tu,

Tinh tinh thiêm mộng.

  

BÀI THỨ BỐN

TÊN HỒ KHÔNG RÂU

 

  • CÔNG ÁN:

Ngài Hoặc Am[1] nói:

      — Sao tên Hồ[2] ở Tây Thiên không có râu?

 

  • LỜI BÀN:

Tham thì phải thực tham, ngộ thì phải thực ngộ. Tên Hồ kia, phải tận mắt trông thấy một lần mới được. Nhưng hễ nói thấy tận mắt thì đã có hai đứa rồi.

 

  • KỆ TỤNG:

Trước kẻ còn mơ,

Chẳng nên nói mộng.

Rợ Hồ không râu,

Rõ lại thêm mù.

  


[1] Hoặc Am: (1108-1179), Giòng Viên Ngộ.

[2] Hồ: Rợ Hồ, chỉ chung những dân tộc ở phía Tây Trung Hoa. Nhiều người vẫn nghĩ rằng tên Hồ ở trong công án này ám chỉ Sơ Tổ Đạt Ma từ Ấn Độ sang Trung Hoa quảng bá Thiền Học, chân dung ngài thường được hoạ với bộ râu rậm.